Có thể nói, giang mai là một trong 4 căn bệnh xã hội nguy hiểm, có khả năng lây lan rất cao. Do đó mà việc biết được những nguyên nhân gây ra bệnh này sẽ khiến cho bạn biết được cách phòng tránh và điều trị bệnh.
Tìm hiểu về bệnh giang mai?
Bệnh giang mai hình thành do xoắn khuẩn Treponema pallidum gây ra, qua quan hệ tình dục không an toàn, qua vết xước da hoặc tiếp xúc với dịch tiết từ tổn thương giang mai đều là những con đường lây lan căn bệnh truyền nhiễm này.
Con đường hình thành nên lây nhiễm bệnh giang mai
Từ 7-60 ngày sau khi tiếp xúc với nguồn lây nhiễm bệnh, những tổn thương ở bộ phận sinh dục sẽ xuất hiện ở người bệnh với đặc điểm dạng viêm loét nông, hình bầu dục hoặc hình tròn, có màu đỏ, không đau cũng không ngứa, cùng với đó là hiện tượng nổi hạch.
Khi bệnh chuyển sang giai đoạn phát triển mới thì những mảng sần, nốt ban sẽ được hình thành, tuy nhiên không gây ra ngứa ngáy. Nếu như bệnh giang mai phát triển đến giai đoạn 3 thì những nốt sẽ sưng mủ gây tổn thương hệ thần kinh, gan, thận…
Xem thêm :
Dùng thuốc giúp kéo dài thời gian quan hệ loại nào an toàn nhất?
Nguyên nhân gây ra bệnh giang mai
Nguyên nhân hàng đầu dẫn đến lây lan bệnh giang mai là do quan hệ tình dục không an toàn. Mặc dù có sử dụng bao cao su nhưng tác dụng phòng tránh lây nhiễm bệnh giang mai cũng không chắc chắn nên cũng có thể lây nhiễm xoắn khuẩn giang mai.
Nguyên nhân thứ 2 là do lây nhiễm qua đường máu do tổn thương trên da dẫn đến chảy máu. Với nguyên nhân này thì xoắn khuẩn giang mai sẽ ăn sâu vào máu nếu không được phát hiện sớm và điều trị kịp thời. Nếu người bệnh bị giang mai mà không biết mình bị giang mai, nếu truyền mái cho người khác thì khả năng lây lan bệnh là rất cao.
Lây nhiễm từ mẹ sang con cũng là con đường lây lan bệnh giang mai. Thông qua nhau thai thì bệnh cũng lây nhiễm từ mẹ sang con. Những bà mẹ mang thai bị mắc bệnh giang mai sẽ xảy ra hiện tượng sinh non, sảy thai, thai chết lưu, đứa trẻ sau khi sinh ra bị nhiễm giang mai bẩm sinh và sẽ không thể sống được lâu.
Bệnh giang mai còn lây nhiễm qua vết thương hở hoặc qua tiếp xúc như bú vú, hôn môi hoặc do có tiếp xúc với những vật dụng mà người bệnh đã sử dụng như quần áo, khăn mặt, bồn tắm…Do đó, cần phải có những biện pháp phòng tránh lây nhiễm bệnh giang mai và thường xuyên kiểm tra sức khoẻ định kỳ để sớm phát hiện và khám chữa, điều trị bệnh.